HoaMiChien_TyQN
Thành Viên
Bài này em là một số ít nhận xét của em về họa mi chiến. không ám chỉ, không rằng buộc bất kỳ chú chim nào và ở đâu mà chỉ là tham khảo và một ít kinh nghiệm bản thận về chim họa mi nói chung và họa mi quê em nói riêng- họa mi Tiên Yên - Quảng Ninh
.
Trong bài viết có sử dụng tài liệu từ báo mạng nên bác nào mà đọc rồi thì đừng xếp gạch ném em nhé
.
Trích : từ một bài viết về trận "anh hùng chiến" giữa HM Quảng Ninh vs HM Lạng Sơn trong giải Họa Mi chọi Lạng Sơn mở rộng
:
Cửa lồng đã mở, hai con trống lập tức từ cầu đỗ xà xuống cửa lồng giao chiến. Bằng những đòn thế hiểm, chúng khóa nhau và dùng mỏ bổ những đòn chí mạng vào đối thủ. Đôi chim của Lạng Sơn và Quảng Ninh đoạt giải nhất, nhì không nằm ngoài dự đoán của giới chuyên môn. Chim chủ nhà Lạng Sơn luôn chiếm thế thượng phong có lối đánh rất khôn ngoan. Mỗi khi chim Quảng Ninh tung người bám vào nan cửa để mổ thì nó luôn lách mình tránh và trả đòn bằng cách mổ vào chân và đùi đối phương. Con chim của Quảng Ninh “nhỏ quả” (thân mình nhỏ hơn) nhưng lối đánh lại xông xáo, luôn chủ động tấn công, mỗi khi khóa được đối phương, nó dùng mỏ bổ từ cao xuống chan chát vào đầu và mặt.
Trận đấu kéo dài tới hơn hai mươi phút vẫn chưa ngã ngũ. Lũ chim mái không phải đánh nhau, nhưng cũng tham gia hộ chiến bằng tiếng kêu, tiếng rít. Con chim mái của Quảng Ninh át được con mái của chủ nhà. Nó liên tục rít lên từng hồi, hết bám vào nan trên cao hét sang lồng mái bên rồi lại nhảy xuống sát con trống của mình mà réo, nghe như tiếng giục giã: “Tấn công đi anh, hãy đánh mạnh hơn nữa…”. Đến phút thứ hai lăm, bất ngờ con của Lạng Sơn ra đòn khóa rất hiểm và đánh liên tiếp vào đùi và khuỷu khiến con Quảng Ninh thương nặng ở chân. Không còn nhảy và khóa được nữa, con Quảng Ninh xù lông rít lên và hơi lùi về sau.
Chủ chim tái mặt khi thấy “hàng” của mình “sập gầm”, nguy cơ thua cuộc rất cao. Con mái Quảng Ninh như điên dại, nó lao xuống ngay cạnh “phu quân” của mình và rít lên từng hồi giật cục. Con trống như được tiếp thêm sinh lực, nó lết vào cửa lồng, bất ngờ dùng chân còn lại khóa đối phương, bất chấp những cú mổ như dùi đâm vào đùi. Bằng tất cả sinh lực còn lại, nó liên tục ra những đòn thẳng mặt…
Gió lạnh lại nổi lên, cái rét ngọt khiến cho trận đấu càng thêm ác liệt. Máu đã chảy khắp sàn, từng đám lông cuốn theo vòng xoáy, bay cuộn vòng… Không chịu nổi trước lối đánh liều mạng, quả cảm và lì lợm của đối phương, con chim xứ Lạng bất ngờ giằng ra bỏ chạy, bay loạn lối trong cái không gian hẹp của lồng. Không khí như được giãn ra, khán giả vỗ tay rào rào, trầm trồ hết lời khen ngợi sự quả cảm của con chim Quảng Ninh, con chim có màu nâu đất. Nó đoạt giải quán quân khi trên người mang đầy thương tích. Cố gượng đứng lên thật khó khăn, nó cất vang tiếng hót kiêu hùng của mình.
và đây là đến phần của em :
Theo cảm nhận của riêng em ( chỉ riêng em thôi nhá
) về họa mi chiến :
1 chú họa mi chiến đúng nghĩa thì không phải chúng ta nhìn ngoại hình mà có thể quyết đinh được phẩm chất thật cảu một chú chim chiến.
theo em thì ngoại hình chiếm 20% , tố chất, cách đánh ( skill ) riêng của mỗi em 40%, và cách chăm sóc , luyện tập giao lưu học hỏi của chủ chim chiếm 40% còn lại.
không phải cứ cám ngon là chim đẹp, tập lực là chim khỏe. các bác cần có một chế độ ăn và tập luyện chim phù hợp đừng để em nó béo phì hay quá sức mà làm suy chim. mỗi người có 1 cách tập, cách ủ chim khác nhau trước khi thi đấu, cách này có thể phù hợp với chim của người này ở vùng này nhưng với 1 con khác thì nó k hẳn đã tốt, . các bác đừng vội nhìn chim mà đoán trước. hãy nhìn cách đánh của nó rồi hàng phán quyết. có thể hôm nay chỉ đánh được 5, 10 phút nhưng giải sang năm thì máy khâu 30 phút chưa biết mệt
qua bài viết này em muốn gửi tới các bác góp ý của em : chơi chim thì mình phải có cái tâm, em tin rồi có ngày chim của bác sẽ thành tài.
Thân .

Trong bài viết có sử dụng tài liệu từ báo mạng nên bác nào mà đọc rồi thì đừng xếp gạch ném em nhé


Trích : từ một bài viết về trận "anh hùng chiến" giữa HM Quảng Ninh vs HM Lạng Sơn trong giải Họa Mi chọi Lạng Sơn mở rộng


Cửa lồng đã mở, hai con trống lập tức từ cầu đỗ xà xuống cửa lồng giao chiến. Bằng những đòn thế hiểm, chúng khóa nhau và dùng mỏ bổ những đòn chí mạng vào đối thủ. Đôi chim của Lạng Sơn và Quảng Ninh đoạt giải nhất, nhì không nằm ngoài dự đoán của giới chuyên môn. Chim chủ nhà Lạng Sơn luôn chiếm thế thượng phong có lối đánh rất khôn ngoan. Mỗi khi chim Quảng Ninh tung người bám vào nan cửa để mổ thì nó luôn lách mình tránh và trả đòn bằng cách mổ vào chân và đùi đối phương. Con chim của Quảng Ninh “nhỏ quả” (thân mình nhỏ hơn) nhưng lối đánh lại xông xáo, luôn chủ động tấn công, mỗi khi khóa được đối phương, nó dùng mỏ bổ từ cao xuống chan chát vào đầu và mặt.
Trận đấu kéo dài tới hơn hai mươi phút vẫn chưa ngã ngũ. Lũ chim mái không phải đánh nhau, nhưng cũng tham gia hộ chiến bằng tiếng kêu, tiếng rít. Con chim mái của Quảng Ninh át được con mái của chủ nhà. Nó liên tục rít lên từng hồi, hết bám vào nan trên cao hét sang lồng mái bên rồi lại nhảy xuống sát con trống của mình mà réo, nghe như tiếng giục giã: “Tấn công đi anh, hãy đánh mạnh hơn nữa…”. Đến phút thứ hai lăm, bất ngờ con của Lạng Sơn ra đòn khóa rất hiểm và đánh liên tiếp vào đùi và khuỷu khiến con Quảng Ninh thương nặng ở chân. Không còn nhảy và khóa được nữa, con Quảng Ninh xù lông rít lên và hơi lùi về sau.
Chủ chim tái mặt khi thấy “hàng” của mình “sập gầm”, nguy cơ thua cuộc rất cao. Con mái Quảng Ninh như điên dại, nó lao xuống ngay cạnh “phu quân” của mình và rít lên từng hồi giật cục. Con trống như được tiếp thêm sinh lực, nó lết vào cửa lồng, bất ngờ dùng chân còn lại khóa đối phương, bất chấp những cú mổ như dùi đâm vào đùi. Bằng tất cả sinh lực còn lại, nó liên tục ra những đòn thẳng mặt…
Gió lạnh lại nổi lên, cái rét ngọt khiến cho trận đấu càng thêm ác liệt. Máu đã chảy khắp sàn, từng đám lông cuốn theo vòng xoáy, bay cuộn vòng… Không chịu nổi trước lối đánh liều mạng, quả cảm và lì lợm của đối phương, con chim xứ Lạng bất ngờ giằng ra bỏ chạy, bay loạn lối trong cái không gian hẹp của lồng. Không khí như được giãn ra, khán giả vỗ tay rào rào, trầm trồ hết lời khen ngợi sự quả cảm của con chim Quảng Ninh, con chim có màu nâu đất. Nó đoạt giải quán quân khi trên người mang đầy thương tích. Cố gượng đứng lên thật khó khăn, nó cất vang tiếng hót kiêu hùng của mình.



và đây là đến phần của em :
Theo cảm nhận của riêng em ( chỉ riêng em thôi nhá

1 chú họa mi chiến đúng nghĩa thì không phải chúng ta nhìn ngoại hình mà có thể quyết đinh được phẩm chất thật cảu một chú chim chiến.
theo em thì ngoại hình chiếm 20% , tố chất, cách đánh ( skill ) riêng của mỗi em 40%, và cách chăm sóc , luyện tập giao lưu học hỏi của chủ chim chiếm 40% còn lại.
không phải cứ cám ngon là chim đẹp, tập lực là chim khỏe. các bác cần có một chế độ ăn và tập luyện chim phù hợp đừng để em nó béo phì hay quá sức mà làm suy chim. mỗi người có 1 cách tập, cách ủ chim khác nhau trước khi thi đấu, cách này có thể phù hợp với chim của người này ở vùng này nhưng với 1 con khác thì nó k hẳn đã tốt, . các bác đừng vội nhìn chim mà đoán trước. hãy nhìn cách đánh của nó rồi hàng phán quyết. có thể hôm nay chỉ đánh được 5, 10 phút nhưng giải sang năm thì máy khâu 30 phút chưa biết mệt

qua bài viết này em muốn gửi tới các bác góp ý của em : chơi chim thì mình phải có cái tâm, em tin rồi có ngày chim của bác sẽ thành tài.
Thân .
Relate Threads

mi mộc
bởi phamvansang,
Latest Threads

mi mộc
bởi phamvansang,