Thú “chơi chim” và lợi ích nhãn tiền

ngoctuan

Đại Bàng Bố
Nhân viên
Tham gia
11 Tháng chín 2010
Bài viết
9,239
Điểm tương tác
1,667
Điểm
65
Tuổi
44
Địa chỉ
Ho Chi Minh
Thú thật, khi đến với thú “chơi chim” tôi chỉ là một cậu bé học “vỡ lòng”. Mọi thứ đối với tôi đều mới mẻ như một cậu học trò học lần đầu cầm bút. Nhưng càng “vỡ” thì càng “thú” và càng “thú” càng có nhiều bài học rút ra không chỉ cho nghề “chơi chim” mà cả “nghề”…dạy con.Tôi đến với “món chim cò” này thật tình cờ và cũng thật bất ngờ. Vào một ngày đẹp trời của mùa Thu Hà Nội, tôi tới thăm một người bạn vong niên. Sau chén trà chào hỏi, câu chuyện giữa chúng tôi cứ chuyển từ chủ đề này sang chủ đề khác, từ công việc đến con cái, từ thể thao đến giải trí và rồi dừng lại ở việc chơi chim. Cậu bạn tôi được người ta tặng cả một đàn chim khuyên mới bẫy được, có đến vài chục con nhốt chung một cái lồng. Chúng cứ ríu rít ríu rít nghe đến vui tai. Và rồi, các ký ức hồi niên thiếu ùa về trong tôi. Nhớ lần, hồi tôi còn nhỏ lắm, chắc chỉ 8-9 tuổi, cũng rình bẫy chim bằng cái lồng nuôi chim vì hồi đó có biết lồng bẫy là gì đâu! Thấy vườn táo sau nhà hay có chim khuyên, nên tôi lấy lồng nuôi chim, cho hoa, quả vào trong lồng, buộc một đầu dây vào cửa lồng rồi kéo lên, ngồi rình cả buổi rồi cũng kéo sập được một con. Khi đó, vui và hạnh phúc lắm! Nhưng do không hiểu về chim, nên nuôi vài bữa rồi em nó cũng “ra đi”. Nghĩ cũng tội cho em nó!

- “Mày cầm mấy con về cho con Moon nó chơi”. Lời cậu bạn ngắt đứt chuỗi ký ức của tôi.
- “Thôi ai mà chăm được”. Tôi gạt phắt mặc dù trong lòng cũng đang phân vân.
- “Có gì đâu! Mỗi ngày *** cứ cho ít cám, ít nước vào là xong! Chủ yếu là tạo cho con Moon tình yêu động vật. Điều đó mới quan trọng.”

Nói đến con Moon là tôi như được tiếp thêm sức mạnh. Chủ trương của tôi là “mọi điều làm vì con” mà. Tôi gật đầu cái “rụp” nhưng vẫn còn e ngại chút ít. - “Tao không có lồng chim. Để đi mua 1 cái đã”
- “Cần gì! Tao cho *** cả lồng, cả cám luôn”. Vừa nói, bạn tôi vừa đứng dậy, ra sân chọn lấy một cái lồng và tiện tay bắt luôn một đôi khuyên cho vào. Bạn tôi cũng không quên gói cho một túi cám và dặn dò rất kỹ lưỡng. Thú chơi chim của tôi bắt đầu…

Tôi hý hửng mang lồng chim về khoe con và vợ. Cô con gái tôi có vẻ tò mò bằng việc đặt ra cả một tá câu hỏi. Rồi thì mọi chuyện lại đâu vào đó. Con gái tôi có vẻ không mặn mà lắm với hai con vật biết bay màu xanh xanh, vàng vàng trong lồng. Nhưng thôi, tôi tự nhủ, cứ nuôi rồi có lúc hy vọng nó sẽ thích.

Sáng hôm sau, tôi hì hụi, đo đo đạc đạc, tính tính toán toán, đóng một cái đinh để treo lồng. Đang dở việc thì anh bạn, làm đầu bếp cho cửa hàng ngoài ngõ, nhìn thấy và câu đầu tiên đã chạm lòng tự ái của tôi “Ối giời ơi! Ai chơi chim mà lại nuôi hai con một lồng! Làm sao mà nó hót được! Phải tách nó ra, mỗi con một lồng”. Tôi vừa thẹn, gượng cười rồi chữa ngượng “À, hôm qua bạn em mới cho hai con, cho con Moon nó chơi ý mà”.

Sau vụ đó, tôi âm thầm google thông tin và loạng quạng thế nào vào trang svcvietnam.vn. Tôi đăng ký thành viên, vào đọc, vào xem và “nghiện” lúc nào không biết. Tôi như một người biết bơi thoả chí trong một cái bể rộng mênh mông với đủ các thông tin mà tôi cần, tôi muốn. Tôi tìm hiểu về lồng chim, về thức ăn, về cách chăm sóc... Nói túm lại là mọi thông tin liên quan tới chim vành khuyên.

- “Anh đi mua lồng khuyên với em nhé?! Em chẳng biết mua ở đâu và giá cả thế nào!”. Tôi nói với anh bạn đầu bếp.
- “Ok. Chuyện nhỏ đi luôn”

Chúng tôi cưỡi xe máy giữa trưa ra phố Bạch Mai. Vào một cửa hàng tương đối rộng gần chợ Mơ. Cơ man nào là lồng, giá thì cũng đủ loại. Sau một hồi mặc cả, chọn đủ phụ kiện cho lồng từ cây cắm hoa quả, cóng nước, cóng cám đến áo phủ…Tôi xách về lòng đầy háo hức. Vậy là mỗi em đã có một nhà riêng. Hai em bắt đầu gọi nhau ý ới! Vậy là bước đầu tạm ổn. Công việc tiếp theo là thuần các em nó.

Đó là những bước đi đầu tiên của tôi vào nghề chơi chim. Đến thời điểm này, tôi đã từng nuôi khuyên, ngũ sắc, choè than,

Sưu tầm bài viết của thành viên manhhung102_Sinh Vật Cảnh Việt Nam​
 
Bên trên