Socvip
Thành Viên
- Tham gia
- 25 Tháng chín 2013
- Bài viết
- 40
- Điểm tương tác
- 0
- Điểm
- 6
Câu chuyện buồn của mình được diễn ra sau đây: Mình có nuôi một con vẹt ngực hồng khi còn tơ, khi đó mỏ nó đen sì à !Sau một thời gian chăm sóc thì mỏ em ấy đã chuyển màu đỏ và còn nói được" hello, có khách" mỗi khi mình cho nó ăn, vì vậy cứ mỗi sáng là nó nói "hello" để mình cho ăn. Rồi một ngày nọ khi mình đi học về thì chẳng thấy nó đâu, nhìn lên khung xích thì thấy ốc vít đã bị nó tháo ra từ khi nào không biết. Ngay sau đó mình đã bỏ một buổi học tăng tiết để đi tìm nó, đi tới những bụi cây nào là mình liền gọi nó nhưng chẳng thấy nó đâu, vì vậy mình đã đi về không tìm nữa. Sau buổi chiều hôm đó mình lại đi học với tâm trạng buồn vu vơ đến lớp, trong buổi học đó mình mong cho tiết học đó nhanh chóng qua mau để được về tìm nó, rồi buổi học cũng nhanh chóng kết thúc mình nhanh chóng chạy về nhà với ý nghĩ có lẻ nó bay ra ngoài không có nơi nào để trú thân nên sẽ bay về. Mình về tới nhà thì có lũ trẻ trong xóm nói :"Anh Tẹo ơi,..."nghe tới đó mình đang rất hy vọng là nó đã bay về rồi nhưng ngay tức khắc niềm hy vọng bị dập tắt khi nghe:"...con két của anh Tẹo bị xe cán rồi". Mình liền hỏi là ở đâu thì tụi nó chỉ mình lại chổ con chim với thân hình bẹp lép. Lúc đó mình cố nén nổi đau đưa em ấy vào chôn cất, khi cầm lên thì thấy có một dấu bầm do ná cao xu bắn chết rồi vức xác chim ra đường để mình không biết. Từ đó mình tự nhủ là sẽ không xác xanh để mong cho em vẹt của mình về chốn bình yên!
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành: